Trung hoc Nông Lâm Súc CẦN THƠ- Quyển 5 _Trung hoc Nông Lâm Súc CẦN THƠ- Quyển 5_Trung hoc Nông Lâm Súc CẦN THƠ- Quyển 5_Trung hoc Nông Lâm Súc CẦN THƠ- Quyển 5_Trung hoc Nông Lâm Súc
 
thnlscantho-5
QUYỂN 5  
  TRANG CHỦ
  TIN TỨC
  THÔNG BÁO
  TRANG KHOA HỌC
  TRANG BẠN VIẾT
  TRANG THƠ
  SƯU TẦM ĐIỆN BÁO
  GIẢI TRÍ
  ẨM THỰC
  ĐẶC SAN
  Xuân Bính Thân
  => Tôi yêu tiếng nước tôi
  => Khỉ chimpanzé mở đường cho ngành dược
  => Đi tìm ba con khỉ tam không
  => Sớ Táo Quân
  => Giả biệt thiên đường
  => Chút tâm tình với Văn Ni từ "quê hương da vàng"
  => Kịch phim DDLJ
  => Chuyện tích buồn con đom đóm
  => Ai cũng có số mạng
  => Đi ghe
  => Đắn đo khi chọn lựa chồng
  => Kỷ niệm 60 năm thành lập Đại Học Nông Lâm
  => Tưởng Nhớ
  => Việt Nam công xưởng thế giới?
  => Tổ tiên Loài Người không phải là Vượn
  => Cầu thủ Phạm Huỳnh Tam Lang
  => Baijiu - Bạch tửu
  => Giá trị Phật học trong Lục Vân Tiên
  => Lúa gạo qua văn hóa dân gian - Phần 5
  => Gương Thần
  => Nấu mạch nha...
  => Cây mùa Xuân
  => Các biến chuyển quan trọng trên thế giới trong 40 năm qua
  => Ba lần duyên nợ Huế
  => Thử tìm hiểu HbA1c trong bịnh tiểu đường là gì
  => Tản mạn cuối năm
  => Đi tàu đáy kính ngắm san hô
  => Cầu tre lắc lẻo...
  => Xuân tha hương
  => Thầy..
  => Mai một làng nghề..
  => Cung chúc tân xuân
  => Vùng kỷ niệm
  => Dáng Xuân
  => Lúa gạo qua văn hóa dân gian - 6
  => Hoài niệm mùa Xuân
  => Đón Xuân Mới....
  => Thư xuân cho mẹ
  => Gửi con trai yêu của Ba
  => Vịnh con khỉ
  => Câu đối năm Thân
  => Mừng tuổi em và anh
  => Xuân nghèo
  => Xuân cảm
  => Vè tết Bính Thân
  => Xuân hội ngộ
  => Đem sum họp bẻ đôi....
  => Xuân-Tết
  => Vòng kim cô
  => Trẩy Hội chợ Hoa xuân...
  => Những cô gái bán chim
  => Chết thay
  => Lá thư đầu năm
  => Mừng Xuân
  => Chúc Xuân
  => Đầu Xuân
  => Lời chúc năm Thân
  => Bức tranh Xuân
  => Chờ ai?
  => Nắng ấm sân trường
  => Còn Tết còn Xuân
  => Thương Hoài Ngàn Năm
  => Mộng Tình Xuân
  => Chúc Tết
  => Vui Xuân
  => Liên khúc chúc xuân
  => Về quê ăn Tết
  => Đầu năm hái lộc
  => Mỗi ngày qua đi
  => Tết không tiền
  => Khúc xuân
  => Đón mừng Bính Thân
  => Kiêng cử đầu năm
  => Mùa Xuân
  => Giải trí: Ảo thật Mừng Xuân
  => Chuyến xe Bảo Lộc
  => Khúc xuân thương
  => Lục bát xuân
  => Hương vị Miền Nam trong ba ngày Tết
  => Chén cơm trộn
  => Cơm cha áo mẹ công thầy
  => Thức ăn và bịnh tiểu đường
  => Năm mới kể chuyện xưa - Phi Châu
  => Chuyện cười VN đẻ ra chuyện cười Canada
  => Mùa Xuân Khải Hoàn
  => Xuân tình
  => Mai nhà hoa vẫn nở
  => Chúc
  => Xuân thanh thản
  => Tuổi 60...
  => Về nhà
  => Dưa giá
  => Ừ ...con mắm
  => Làm báo...điện..tử
  => Bật mí "bí mật" của tay câu nhà nghề
  => Ngày xưa sao không rủ..
  Đặc san xuân Đinh Dậu
Chết thay



Văn Ni


Viết theo lời kể lại của mẹ tôi

 

 

Tiếng gà gáy sáng, con gọi con trả lời, chuyền nhau từ nhà nầy sang nhà khác, từ xóm dưới sang xóm trên cho đến lúc cả khu cùng gáy rộ. Trâm đã thức giấc từ lâu, khi gà gáy hiệp đầu, trằn trọc trong cô đơn, một cực hình mà Trâm phải trải qua từng đêm, từng đêm một. Nổi cô đơn như một loại ung thư đang gậm nhấm từng tế bào trong cơ thể mỏi mòn thương nhớ. Trâm nhớ chồng, nhớ con, nhớ đến hạnh phúc gia đình.

Sợ nước mắt sẻ trào ra như những lần trước nên Trâm ngồi bật dậy, chấm dứt dòng tư tưởng miên man, uỷ mị. Trâm bước xuống giường, đốt sáng lên ngọn đèn dầu để xua đuổi cái bóng đêm ma quái, cái ám ảnh mà Trâm phải đối diện hằng đêm.

Trâm biết là mình đã sống qua thêm được một đêm.

o---o---o---o

Nơi đây là quê hương của Trâm. Mười mấy năm lam lũ cần cù, vợ chồng Trâm làm chủ được mấy thữa ruộng vườn nên bị xem là địa chủ trong làng. Nhiều địa chủ không chịu nổi áp lực của chiến tranh đã bỏ xứ ra đi, đất đai bị tịch thu. Vợ chồng Trâm với bất cứ giá nào vẫn cố bám víu vào ruộng vườn mà sống. Đó là mồ hôi nước mắt của hai vợ chồng.

Chiến tranh càng lúc càng thêm khốc liệt. Ban ngày lính hành quân bắn phá xóm làng bừa bãi, ban đêm du kích quân về đánh đồn phá bót. Hai bên săn lùng giết nhau như thú dữ săn mồi. Mạng sống con người xem nhẹ như lông. Gần đây gia đình Trâm là nạn nhân của một trận pháo kích đêm. Đạn pháo binh rơi trúng nhà Trâm, nhà cửa tan nát, hầm trú bom bị sập. Chồng Tâm bị thương nặng suýt chết phải di tản về tỉnh chữa thương. Sau một thời gian tản cư, Trâm quyết định để chồng ở lại tỉnh dưỡng thương, một mình trở về quê để giữ đất đai khỏi bị tịch thu, và để thu hoạch ít lợi tức nuôi sống gia đình trong cơn hoạn nạn. Sự xuất hiện của Trâm làm thất vọng những người có ý đồ chiếm hữu đất đai của Trâm. Trâm phó thác sinh mạng mình cho số mệnh, thân gái một mình chịu đựng gian truân, vì chồng, vì con.

o---o---o---o

Hôm nay Trâm với chú Tư đi thu hoạch dừa khô trong miếng vườn xa. Mặt trời đã xế bóng nhưng vẫn còn một bờ dừa để bẻ. Bờ ranh cỏ mọc um tùm, cao quá gối, cây dại cao hơn đầu che khuất tầm mắt, nhưng Trâm  vẫn trông thấy một buồng chuối chín bói. Trâm lấy làm lạ tự hỏi:

“ Sao bọn trộm lại tử tế, chừa lại cho mình  buồng chuối thế nầy?”

Bọn trộm biết Trâm thân phận đàn bà, lại đơn chiếc nên họ không biết sợ. Chuối chưa già đã bị chặt. Từ lâu rồi Trâm đâu có bán được buồng chuối nào đâu!

Trâm sinh nghi khi nhìn thấy đám cỏ bên bờ ranh bị ngả rạp về một hướng. Đã có người đi qua đây không lâu. Linh tính báo cho Trâm biết có điều gì không ổn nên Trâm quyết định không đi qua bờ mương ranh nữa, bèn gọi chú Tư bẻ dừa:

“Chú Tư ơi, tối rồi, thôi đi về, mai bẻ tiếp. Sẵn tay chú quơ cái buồng chuối chín đem về cho mấy đứa nhỏ ăn.”

Chú Tư  “ờ” một tiếng rồi lội mương sang bờ ranh, tay cầm cái “hái” để  chặt buồn chuối.

Trong khi ấy, Trâm gom dừa khô ra bờ sông, nơi có chiếc ghe nhà đang đậu để chở dừa.

o---o---o---o

Một tiếng nổ vang rền tiếp theo là tiếng rên la của chú Tư:

“Chết tui rồi chị Bảy ơi, tụi nó gài lựu đạn”!!!

Trâm rụng rời, vất mấy trái dừa khô lăn long lóc, vụt chạy về hướng bờ ranh.

Chú Tư nằm run rẩy trên cỏ, máu đỏ bê bết cả người, miệng kêu rên trong đau đớn. Giọng chú càng lúc càng nhỏ dần.

Trâm sợ điếng hồn, chạy ngược ra bờ sông miệng la bài hải cầu cứu.

Ở quê lúc bấy giờ nhà cửa thưa thớt, nhưng tiếng lựu đạn nổ lớn, đã khiến nhiều người nghe, hớt hải chạy đến xem có chuyện gì. Họ xúm nhau hì hục mang chú Tư ra ngoài bờ sông cấp cứu.

Sau phút hoàn hồn, Trâm quyết định phải cứu chú Tư dù phải hy sinh tánh mạng của mình. Trâm là người đàn bà thông minh và can cường, giải quyết mọi vấn đề nhanh chóng và sáng suốt cho mọi tình huống. Trong thời buổi loạn ly, phương tiện y tế hoàn toàn không có ở nhà quê. Nếu đợi đến ngày mai để chở bằng ghe lên nhà thương lớn, mất cả ngày, thì làm sao chú Tư chịu nổi? Trâm quyết định chở chú Tư đến đồn lính quận, cầu cứu họ đánh điện xin phương tiện sơ tán khẩn cấp.

Khi khiên được chú Tư xuống ghe thì trời đã xụp tối. Ở vùng “xôi đậu”, dân dã không ai dám đi đêm.Trâm cho thắp đèn sáng trưng trên ghe, tay lại quơ thêm ngọn đuốc. Chú Tư nằm co ro trên sàn ghe trống trơn để lính trên đồn dễ dàng trông thấy nạn nhân. Đích thân Trâm bơi ghe chở chú Tư đến đồn lính. Trưởng đồn là người  cháu ruột nên biết mặt Trâm.

Cách xa đồn trăm thước, có tiếng súng nổ chỉ thiên từ vọng gác và tiếng la lanh lảnh trên mặt sông.

“Ai đó dừng lại”

Tay nâng cao ngọn đuốc sáng choang, Trâm la lớn:

“Nói giùm với Thiếu Úy Đông, có cô Bảy Trâm chở người bị thương nặng cần cấp cứu.”

Đèn pha từ đồn lính chiếu sáng ngời, quét đi quét lại khắp dòng sông nơi có chiếc xuồng trơ trọi với ánh đuốc lập lòe giữa dòng sông nước đen ngòm. Trâm đứng trước mủi ghe, tay quơ ngọn đuốc, chết điếng cã người vì chỉ một chút sơ hở thôi, Trâm sẽ là mục tiêu của bao họng súng trên đồn nhả đạn thẳng vào Trâm. May mắn thay Thiếu Úy Đông nhận diện được Trâm, cho lệnh cấp cứu.

Chú Tư được mang lên đồn băng bó tạm thời để được di tản sáng sớm ngày hôm sau. Nhưng bất hạnh thay, đêm ấy Chú qua đời.

Trâm đau đớn mang xác chú Tư về với gia đình, cắn răng nuốt dòng nước mắt đang chảy ngược vào tim. Gia đình tang tóc, khóc không ra lời, đón xác chú Tư với những đôi mắt đỏ hoe, ngây dại. Đám trẻ con ngơ ngác nhìn xác cha, không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Trâm cho mai táng và giúp tiền nhang khói cho gia đình chú Tư. Cả gia đình chú Tư, vợ và mấy đưa con nheo nhóc, chấp nhận số phận hẩm hiu, không một chút thắc mắc, không một lời phàn nàn hay trách móc.

Tội nghiệp thay cho người dân vô tội, âm thầm chịu đựng bao tan thương. Ôi! Chiến tranh!!

Chú Tư đã chết thay cho Trâm.

 

Văn Ni

(Chú Chín Cali)

 

PHỤ TRÁCH BIÊN TẬP  
  VÕ THANH NGHI
vothanhnghiag@yahoo.com.vn
NGUYỄN THANH LIÊM
huunghi68dvb@yahoo.com


Địa chỉ liên lạc: thnlscantho.3@gmail.com

Sáng lập : Dr TRẦN ĐĂNG HỒNG

Đặc San:
Đặc san XUÂN CANH DẦN (2010)
Đặc san XUÂN TÂN MÃO (2011)
Đặc san XUÂN NHÂM THÌN (2012)
Đặc san XUÂN QUÝ TỴ (2013)
Đặc san XUÂN GIÁP NGỌ (2014)
Đặc san XUÂN ẤT MÙI (2015)
Đặc san XUÂN BÍNH THÂN (2016)
Đặc san XUÂN ĐINH DẬU (2017)

Đặc san "Lưu Bút Ngày Xanh I (2010)
Đặc san Lưu Bút Ngày Xanh II (2011)
Đặc san Lưu Bút Ngày Xanh III (2012)
 
https://www.facebook.com/groups/124948084959931/  
 
 
Số lượt người đọc kể từ 5/3/2015: 967316 visitors (2986724 hits)
This website was created for free with Own-Free-Website.com. Would you also like to have your own website?
Sign up for free