Ân Tình Thiên Thu
Tôi còn nhớ lần đầu tiên gặp anh trong buổi họp mặt Tất Niên năm 2000 tổ chức tại nhà anh bên quận 9 để mừng đón Thầy Hà Văn Thân ở Pháp về thăm quê hương.
Thoạt nhìn tôi cứ ngở anh học trên tôi chừng 1 hay 2 lớp vì trông anh rất trẻ. Tôi cũng nghĩ anh học NLS Huế, khi nghe anh tự giới thiệu mình là học sinh NLS Bảo Lộc tôi hết sức ngạc nhiên. Từ lâu tôi được Thầy Châu Kim Lang giao cho bản sao danh sách học sinh NLS Bảo Lộc tất cả các lớp các khoá từ năm 1963 - 1975 nên tôi cũng nhớ khá nhiều tên của các anh chị và các bạn. Thế nhưng thú thật tên Nguyển Khoẻ của anh nghe lạ quá. Tôi tò mò hỏi thăm anh học lớp nào thì anh cười úp mở rằng từ năm 65-66 anh đã có mặt trên trường NLS Bảo Lộc rồi. Hôm đó tôi không tiện nói chuyện nhièu vì anh còn bận tiếp Thầy và các bạn khác nên trong lòng cứ hoài nghi vấn.
Sau đó tôi nhiều lần mời anh đến tham dự các buổi họp mặt Truyền Thống NLS Bảo Lộc ngày 1 tháng 1 hàng năm tổ chức tại Saigon. Anh rất hoạt bát, anh quen biết nhiều Thầy Cô và bạn bè dù vậy tôi vẫn chưa biết được chính xác anh học khoá nào, lớp nào. Mổi năm tôi chỉ được gặp anh vài lần trong các buổi sinh hoạt gia đình NLMS. Cảm mến tính tình anh vui vẻ , điềm đạm hoà đồng với mọi người nhưng tôi vẫn chưa có cơ hội quen thân với anh. Chỉ biết anh rất hào phóng luôn đóng góp hậu hỉ cho quỷ sinh hoạt NLS. Khi chúng tôi phổ biến dự định làm kỷ yếu NLS Bảo Lộc anh ủng hộ nhiệt tình và đóng góp kinh phí trước tiên. Vậy mà Ban Biên Tập Kỷ Yếu đã nhầm lẫn đưa tên anh vào danh sách lớp MS70 anh cũng chỉ cười vui chứ không chịu đính chính.
Trong những năm cuối đời Thầy Hà Văn Thân về ở luôn Saigon, anh dành riêng cho Thầy một căn phòng rộng rải đầy đủ tiện nghi trong khu nhà xưởng của anh bên Quận 9. Tôi nhiều lần đến đây thăm Thầy và nghe Thầy kể nhiều về anh. Trong bài viết Một Cõi Đi Về tôi cũng có viết đôi nét về anh. Hôm nay tôi muốn viết thêm. Để chia sẻ với bạn bè.
Anh sinh năm 1946 tại Quảng Trị, học xong Tiểu Học ở quê nhà, năm 1963 anh chuyển vào học trường Trung Học NLS Huế. Trong kỳ thi tuyển Huấn Sự năm 1964 anh tình cờ nhận được sự giúp đở của Thày Hà Văn Thân lúc đó làm Chánh Chủ Khảo rồi từ đó phát sinh mối ân tình sâu nặng mãi đến bây giờ. Nghe anh kể trong kỳ thi năm đó, anh vô tình không biết thí sinh ngồi bên cạnh lén copy bài làm của mình ( hay anh có biết mà làm lơ) Giám thị cho là anh vi phạm trường qui nên làm biên bản đưa ra hội đồng kỷ luật. Lúc đó Thầy Hà văn Thân hoàn toàn chưa quen biết anh nhưng với lương tâm một nhà giáo sáng suốt nhận định sự việc, Thầy đã bênh vực và che chở cho anh. Anh nói âu cũng là cái duyên, nếu lần đó không có Thầy thì anh không thể có được như ngày nay vì vậy mà anh ghi nhớ suốt đời.
Sau khi thi trúng tuyển, Thày còn hướng dẩn anh xin chuyển vào trường NLS Bảo Lộc để học tiếp thi Tú Tài NLS. Không được ở nội trú anh thuê nhà trọ trước cổng trường, sống khép kín. Ít bạn bè. Anh được Thầy Mai Bách Huyên quan tâm giúp đở, anh học cùng thời với bộ ba Minh-Dự-Kế, anh nhớ là học cùng lớp với chị Ngô Thị Độc Lập ( bây giờ thì tôi biết anh học lớp nào rồi)
Cuối niên học 65 - 66 anh lại lận đận trong thi cử. Bài thi môn Công Thôn của anh chỉ thiếu có 1/4 điểm mà Thày Phạm Phi Hoành vẫn nghiêm khăc không chịu cho anh thêm đủ điểm để anh phải học thêm 1 năm nửa ( sau nầy mỗi lần nhắc lại anh cười vui nói cũng nhờ Thầy đánh rớt năm đó chứ nếu anh thi đậu anh đã theo ngành Nông Nghiệp luôn thì sự nghiệp của anh sau nầy đã khác)
Đến năm 68 anh về Saigon vừa đi học vừa đi làm rất vất vả, tình cờ anh quen chị Dược sí Lê Nhất Hiền , nhờ chị cho nhận thuốc tây đi bán lẻ, buổi tối anh đi dạy kèm tại tư gia để có thêm thu nhập. Duyên may anh được giáo sư Vỏ Long Triều nhận về trường Cao Đẳng NLS phụ trách kỷ thuật giúp hướng dẩn sinh viên thực hành nông trại. Đến năm 71 thì bị động viên. Vào lính anh được bổ nhiệm chức vụ Chỉ huy phó Phân đội 3 ngành Quân Y. Thời gian nầy anh được anh Bùi Xuân Cảnh Khoá 2 Cao Đẳng Nông Nghiệp là cấp trên trực tiếp của anh tạo điều kiện cho anh theo học tiếp lớp Cao Đẳng NLS. Anh chưa kịp tốt nghiệp thì xảy ra bến cố 75, anh bị tập trung đi học tập cải tạo đến tháng 10 năm 77 mới được thả về. Sau đó anh được nhận vào làm ở Phòng Nông Nghiệp Quận Bình Thạnh, ở đây Tiến Sỉ Nông Học Trần Như Long biết anh là học trò giỏi của giáo sư Vỏ Long Triều nên giới thiệu anh về làm quản lý trại heo Bình Thạnh sau đó chuyển công tác sang công ty giết mổ gia cầm Vissan. Đến tháng 12 năm 1984 vì bất đồng ý kiến với Chi Cục Trưởng Thú y Thành Phố anh xin nghĩ việc.
Định mệnh đã dẩn dắt cuộc đời anh sang bước ngoặc mới. Rời bỏ ngành nghề chăn nuôi thú y, từ giả những kiến thức về nông nghiệp đã học và kinh nghiệm bao nhiêu năm. Anh bắt đầu nghiên cứu lỉnh vực sản xuất các dụng cụ bằng nhôm, bằng đồng rồi bằng inox. Với sự thông minh cần cù sáng tạo, với ý chí vượt khó và bàn tay khéo léo, nghề đã dạy nghề cho anh thành công vượt bực trong nghành sản xuất và kinh doanh vật dung inox. Anh chưa chịu dừng ở đây, mà lấn bước sang kinh doanh ngành khách sạn.
Công khó và tài năng của anh đã được đền bù. Bấy giờ anh đã tạo dựng được sự nghiệp với cơ ngơi vửng chắc. Anh có cửa hàng bày bán vật dụng trang trí nội thất ở đường Ngô Gia Tự, anh có nhà xưởng lớn ở quận 9. Anh có 2 cái khách sạn ở quận Bình Thạnh... Thành công nhưng anh vãn khiêm tốn, không tự mản, luôn hoà nhã với bạn bè, sẳn sàng đóng góp cho quỷ cứu trợ NLS gặp khó khăn, anh ít khi nói về mình. Những việc tot anh làm thường vãn đuọc bạn bè kể cho nhau nghe . Tôi tình co đọc được bài viết trên mạng của anh Bùi Xuân Cảnh K2 CĐ và bài viết của anh Nguyển Hoài Cận K5 NLM viết về anh tôi càng thêm ngưởng mộ và quí mến tấm lòng nhân ái của anh.
Thời gian Thày Hà Văn Thân bệnh nặng , anh đưa Thầy vào bệnh viện Nguyển Trải chửa trị, sau đó theo nguyện vọng của Thày anh đưa Thày về quê. Những ngày cuối đời của Thầy anh bận việc phải thu xếp về Sóc Trăng thăm Thầy lúc ban đêm. Tôi nhớ anh rủ tôi đi cùng anh từ Saigon lúc 6 giờ chiều xuống tới nhà Thày lúc 12 giờ khuya sau đó trở về lại Saigon lúc gần 7 giờ sáng. Khi Thầy mất anh đã đứng ra lo tang lể chu đáo như một hiếu tử, con trai ruột của Thầy ở Pháp về chịu tang hôm trước hôm sau cũng vội đi, mọi chuyện cúng thất anh tài trợ cho em trai của Thày là Hà văn Phận lo liệu.
Thầy mất năm 2009, năm 2010 giổ đầu ở quê xa xôi bạn bè NLS không đến được nên năm 2011 anh tổ chức cúng giổ ở chùa Vỉnh Nghiêm để bạn bè đến thắp hương cho Thầy, năm 2012 anh Phận em của Thầy cũng qua đời, gia đình Thày không còn ai ở Việt Nam, anh Khoẻ có ý nhờ tôi xin lể cúng giổ cho Thầy ở chùa Lâm Tế, không ngờ lúc đó anh đã nhuốm phải căn bệnh hiểm nghèo. Đến năm 2013, sức khoẻ của anh ngày càng sa sút, anh vẫn nhớ ngày giổ của Thầy anh nhờ tôi tổ chức lể giổ cầu siêu cho Thầy, anh không đến được chỉ gởi tiền nhờ tôi lo liệu, anh còn ân cần gởi tặng cho quỷ NLS số tiền dành tặng các bạn khó khăn đau ốm. Thay mặt bạn bè chúng tôi rất cám ơn anh.
Một ngày đầu năm 2014, tôi đến thăm anh tại nhà . Thật xót xa khi thấy anh gầy gò trên giường bệnh, chống chọi cơn đau, sức lực cạn dần như ngọn đèn dầu leo let trước gió. Nhưng tinh thần anh rất vửng vàng. Anh đã chuẩn bị sẳn chuyến đi cho mình, anh dặn dò người thân những tâm nguyện sau cùng. Anh gởi lại số tiền đủ để lo cúng giổ cho Thầy Hà Văn Thân đến 10 năm sau khi anh không còn nửa. Anh muốn lể tang của mình không nhận vòng hoa phúng điếu, dành tiền chi phí làm việc từ thiện giúp người. Anh còn muốn gom chút hơi thở sau cùng viết lại kinh nghiệm bản thân dành cho bạn bè người thân biết cách phòng ngừa và chửa trị kịp thời căn bệnh Ung Thư chứ không để quá muộn như anh.
Hai đứa con của anh di du học ở nước ngoài cũng đã về để phụ mẹ quản lý việc kinh doanh của gia đình. Vợ anh, người phụ nử đảm đang , hiền lành, nhân hậu đã từng chia ngọt sẽ bùi với anh trong suốt đoạn đường đời từ khổ nhọc vất vả đến lúc thành đạt, giờ đây cũng chỉ biết ngậm ngùi cầu nguyện. Dù rất muốn và sẳn sàng nhưng chị không làm sao chia được với anh nổi đau căn bệnh đang hành hạ anh. Bạn bè cũng quan tâm theo dõi tình trạng sức khoẻ của anh với lòng chân thành, dù còn một chút mong manh cũng hy vọng anh được ơn trên ban phước lành cho anh vượt qua cơn đau nầy. Anh đã một đời giúp người xin Trời Phật giúp anh một lần. Anh bạn đồng môn của tôi. Anh Nguyển Khoẻ
Viết xong ngày cuối tháng 2 năm 2014
Bùi Thị Lợi
Viết thêm: Anh Nguyển Khoẻ đã mất ngày mùng 5 tháng 3 năm Giáp Ngọ 2014
Anh gởi lại số tiền cho anh Ngô Hửu Phước là bạn của Thầy Hà Văn Thân giử để mổi năm lo việc cúng giổ cho Thầy Hà Văn Thân. Và liên tiếp gần 10 năm nay việc cúng giổ hằng năm vẫn tổ chức đều ở chùa Lâm Tế Q 1
|